Tình dục trong Eidoism không bị kìm nén hay lãng mạn hóa, mà được hiểu là nơi bộc lộ rõ nhất các vòng lặp nhận thức và động lực quyền lực. Trong ngôi làng Eidoism, sự tự do cho các mối quan hệ cởi mở và khám phá tình dục được khuyến khích—nhưng chỉ trong ranh giới của “hình thức”, nghĩa là sự trung thực triệt để, quyền lực hữu hình và quyền tự chủ thực sự cho tất cả những người liên quan. Khoái cảm được theo đuổi mà không đạo đức giả hay xấu hổ, nhưng không bao giờ gây tổn hại đến hình thức của người khác. Ở đây, đạo đức có nghĩa là làm cho ảnh hưởng trở nên hữu hình, buộc những người có quyền lực phải chịu trách nhiệm và xây dựng một nền văn hóa nơi mà sự hưởng thụ, sự đồng ý và sự an toàn về mặt cảm xúc liên tục được đàm phán một cách công khai.

Tiếp tục đọc

Eidoism challenges traditional psychological models by arguing that all human motivation—whether physical, social, or abstract—can be traced back to a fundamental neural mechanism: the demand for recognition and the pursuit of comfort. By examining the brain’s “comfort-uncomfortable” comparator as an abstract neural process, the discussion reveals how both physical and social equilibrium are evaluated and maintained, reshaping our understanding of why we act, adapt, or suffer.

Tiếp tục đọc

Bài luận này diễn giải lại lý thuyết phân tâm học của Freud thông qua lăng kính của nhu cầu thần kinh về sự công nhận—một cơ chế quan trọng mà Freud không thể nhìn thấy bằng các công cụ của thời đại ông. Bằng cách thay thế tình dục bằng sự công nhận như là công tắc tâm lý chính, chúng ta khám phá ra sự hiểu biết sâu sắc hơn về chứng tự luyến, phức hợp Oedipus, siêu ngã và chứng loạn thần kinh. Eidoism, một khuôn khổ triết học đương đại, xây dựng trên những hiểu biết sâu sắc của Freud trong khi sửa chữa những sự quy kết sai lầm của ông, đưa ra một con đường có cấu trúc vượt ra ngoài vòng lặp của sự công nhận thúc đẩy đau khổ hiện đại.

Tiếp tục đọc

Most of what we call “life” is a loop: desire, consumption, stimulation, rest—then repeat. Dogs live this loop openly. Humans mask it with meaning, performance, and recognition. Eidoism reveals this hidden circuit and proposes a single form of exit: meta-awareness. Not escape, but disidentification. Not a new ideology, but a shift from recognition to form. To live without performing life.

Tiếp tục đọc

The love between mother and child is a mutual loop of recognition.
The baby learns it exists by being seen, touched, and soothed.
The mother feels her purpose confirmed in each smile and reach.
This is not emotion alone—it’s the first structure of identity.
Recognition is exchanged, mirrored, and internalized.
It becomes the foundation of self-worth before words ever form.

Tiếp tục đọc

lên đầu trang
vi